Cách duy nhất để khiến một người thực hiện điều ta mong muốn không phải là ép buộc, đe dọa hay cưỡng chế, mà là để họ muốn làm điều đó. Khi một người bị đe dọa hoặc ép buộc, họ có thể tạm thời làm theo nhưng với sự phẫn uất, khó chịu và có thể tìm cách chống đối.
Nhà phân tâm học Sigmund Freud và triết gia John Dewey đều nhấn mạnh rằng động cơ mạnh mẽ nhất của con người là khao khát được công nhận, được thể hiện bản thân và cảm thấy mình quan trọng. Đây là một nhu cầu thiết yếu không kém gì ăn uống hay ngủ nghỉ. Tổng thống Lincoln từng nói: “Mọi người đều thích được khen ngợi”, còn William James thì nhấn mạnh rằng “Nguyên tắc sâu sắc nhất trong bản tính con người là sự thèm khát được tán thưởng”.
Sự khao khát được công nhận xuất hiện trong nhiều khía cạnh của cuộc sống. Khi chúng ta mặc quần áo đẹp, đi xe sang, khoe về thành công của con cái hay công việc, chúng ta đang tìm kiếm sự công nhận từ người khác. Tuy nhiên, nhu cầu này cũng có mặt trái. Nhiều thanh niên tham gia các băng nhóm tội phạm, sử dụng chất cấm chỉ để cảm thấy mình quan trọng. Các tội phạm khét tiếng, từ Dillinger đến các trùm xã hội đen, cũng hành động phần lớn vì khao khát danh tiếng.
Lịch sử đầy rẫy những ví dụ về sự khao khát danh vọng. George Washington muốn được gọi là “Đức Ngài Tổng thống”, Columbus mong có danh hiệu “Thủy sư Đô đốc Đại dương”, còn Shakespeare tìm cách nâng cao địa vị xã hội bằng cách xin tước hiệu quý tộc. Ngay cả trong tâm thần học, nhiều bệnh nhân tìm thấy cảm giác quan trọng trong thế giới ảo tưởng. Một số người giả vờ bệnh tật để nhận được sự quan tâm, hoặc thậm chí phát triển bệnh tâm thần chỉ để có được sự chú ý từ người khác.
Charles Schwab, một trong những người đầu tiên ở Mỹ nhận lương triệu đô, thành công không phải vì kiến thức về thép mà vì khả năng thu phục lòng người. Ông nhấn mạnh rằng không ai làm việc tốt khi bị chỉ trích, và cách tốt nhất để khuyến khích người khác là khen ngợi chân thành. Andrew Carnegie cũng đồng tình với điều này. Trên bia mộ của ông có khắc dòng chữ: “Đây là nơi yên nghỉ của một người biết cách tập hợp những người tài giỏi hơn mình”.
Sự công nhận và khen ngợi có sức mạnh phi thường. John D. Rockefeller thay vì trách mắng nhân viên khi họ gây thiệt hại, lại khen họ vì đã cố gắng hạn chế tổn thất. Điều này tạo động lực để họ làm việc hiệu quả hơn. Thay vì chỉ trích hay đe dọa, nếu chúng ta học cách đánh giá cao người khác một cách chân thành, chúng ta sẽ có được sự hợp tác và lòng trung thành từ họ.

